Cứ từng khi hè về, nhạc điệu domain authority diết vô ca khúc của nhạc sĩ Xuân Phương lại vang lên ghi lại thời khắc chia ly cái ngôi trường của những lứa học viên cuối cung cấp và khêu gợi lên vô người nghe hồi ức ngọt ngào và lắng đọng về 1 thời đang được xa cách.
> ‘Graduation (Friends Forever)’, nhạc điệu của kỷ niệm
Xuất hiện tại lần thứ nhất vô tập phim truyền hình Xin hãy tin tưởng em của đạo biểu diễn Đỗ Thanh Hải trong năm 1990, Mong ước kỷ niệm xưa và đã được phần đông người theo dõi yêu thương nhạc VN tiếp nhận. Qua phần thể hiện tại của Tam ca 3A, ca khúc này đang trở thành nhạc phẩm bất hủ và có tiếng nhất với khá nhiều mới học viên - SV VN. Bao nhiêu năm vừa qua, nhạc điệu Mong ước kỷ niệm xưa vẫn luôn luôn ghi lại thời xung khắc cần thiết vô cuộc sống của từng học viên - lễ chất lượng nghiệp.
Bạn đang xem: mong ước kỷ niệm xưa
![]() |
Thời áo thuần khiết trẻo, thơ ngây. Ảnh: Hoàng Hà. |
“… Thời gian tham trôi qua quýt mau
Chỉ còn sót lại những kỷ niệm
Kỷ niệm thân ái yêu thương ơi, sẽ vẫn ghi nhớ mãi giờ thầy cô
Bạn bè mến thương ơi, sẽ vẫn ghi nhớ những khi tức giận hờn
Để rồi mai phân tách xa cách, lòng chợt dưng niềm thiết tha
Nhớ chúng ta bè… ghi nhớ cái ngôi trường xưa…”
Thời đến lớp vẫn luôn luôn là quãng thời hạn rất đẹp và có khá nhiều kỷ niệm nhất trong những nhân loại. Những tuyến đường thân ái thân quen, những lặn áo white bên trên mặt phố, các chiếc xe đạp điện, những nụ mỉm cười vô tư lự, phấn, bảng, sách, vở, cây bút, giờ giảng bài xích của thầy cô, những trò tinh nghịch “nhất quỷ nhì ma”, giờ trống không ngôi trường, giờ gọi nhau ơi ới sau giờ học… toàn bộ những hình hình ảnh cơ phát triển thành những kỷ niệm khi ngày hè cho tới.
Những mon ngày cắp sách cho tới ngôi trường tưởng như kéo dãn vô vàn và ko khi nào xong xuôi, nhằm rồi “mai phân tách xa cách, lòng chợt dưng niềm thiết tha”. Thời gian tham cứ thế trôi cút và cho tới một khi nào là cơ, những hình hình ảnh vô trẻo, hồn nhiên thông thường ngày chỉ từ là vượt lên trước khứ, nhượng bộ khu vực cho việc cứng cáp. Tại khoảnh xung khắc chia tay, tao mới mẻ cảm nhận thấy luyến tiếc, day dứt và trào dưng một nỗi ghi nhớ. Nhớ lặn áo white, ghi nhớ thầy cô, ghi nhớ đồng chí, ghi nhớ cả những khi tức giận hờn vô cùng đỗi con trẻ con cái.
![]() |
"Thời gian tham trôi qua quýt mau, chỉ từ lại những kỷ niệm... Kỷ niệm thân ái yêu thương ơi, sẽ vẫn ghi nhớ mãi giờ thầy cô... Quý Khách bè mến thương ơi, sẽ vẫn ghi nhớ những khi tức giận hờn...". Ảnh: Hoàng Hà. |
“… Đặt bàn tay lên môi, lưu giữ chặt giờ nấc nghẹn ngào
Thời gian tham sao cút mau, van nài hãy ngừng trôi
Dù vẫn mãi luyến tiếc, khi đang được xa cách rồi
Bạn bè ơi, vang nơi đây còn tiếng nói giờ cười
Những nỗi ghi nhớ, niềm thương, gửi mang lại ai?...”
Thưở thanh xuân và những kỷ niệm tiếp tục chẳng khi nào tái diễn phiên loại nhì. Những mẩu truyện còn dang dở, những dự tính còn còn chưa kịp tiến hành, những bài xích giảng của thầy cô rồi cũng tiếp tục trôi cút, nhằm lại những luyến tiếc. Mỗi đứa con trẻ tinh nghịch ngày nào là rồi cũng trở thành người rộng lớn, tiến hành những chuyến hành trình dài mới mẻ. Đến khi rời khỏi ngôi trường rồi, thời áo white tiếp tục chỉ từ lại là những kỷ niệm hiện lên một cơ hội tình cờ vô tâm trí.
Đến khi 10 năm, trăng tròn năm tiếp theo nữa ghi nhớ lại thời ảo tưởng năm xưa, tất cả chúng ta tiếp tục mỉm cười chủ yếu phiên bản thân ái bản thân về những trò đùa ngây ngô, những lắc động quãng đời đầu, những lời nói vu vơ… Nhưng chắc rằng, người nào cũng mong muốn được cù quay về dòng sản phẩm thời cơ nhằm một lần tiếp nữa thưởng thức tuổi tác thanh xuân, và để được nghe “giọng phát biểu, giờ cười”, và để được gửi gắm “những nỗi ghi nhớ, niềm thương”…
Xem thêm: Tôi nuôi bạn trai học thạc sỹ, yêu 5 năm anh bỏ tôi và 'đền' 50 triệu đồng
“… Nếu với ước mong muốn vô cuộc sống này
Hãy ghi nhớ ước mong muốn mang lại thời hạn trở lại
Cho bao khát vọng, ham mê cháy bỏng
Sẽ còn mãi vô tim từng người
Để thương yêu, ước mơ mãi ko phai…”
Phần điệp khúc của Mong ước kỷ niệm xưa như mang đến một cảm hứng bổi hổi cho tất cả những người nghe. Ước mơ mang lại thời hạn cù quay về tiếp tục chỉ rất có thể phát triển thành thực tế vô xúc cảm của tâm tưởng. Thời gian tham vẫn tiếp tục trôi cút không ngừng nghỉ và từng người cứ ngày 1 cứng cáp rộng lớn, tiếp nhận thêm thắt nhiều dòng sản phẩm mới mẻ rộng lớn. Tuy nhiên, kỷ niệm luôn luôn là loại chẳng phải thay cho thay đổi khi tao hội ngộ những người dân chúng ta cũ, hàn ôn về những mẩu truyện “ngày xưa”, ghi nhớ về những khát vọng, ham mê của thời tuổi tác con trẻ. Những hình hình ảnh của thời áo white vẫn luôn luôn được gìn giữ vô tim từng người.
“… Nếu với ước mong muốn vô cuộc sống này
Hãy ghi nhớ ước mong muốn mang lại thời hạn trở lại
Bên nhau mon ngày, lẫn nhau những hoài niệm
Để nụ mỉm cười còn mãi, lắng bên trên sản phẩm mi
Trên bờ môi và vô những… kỷ niệm xưa…”
![]() |
Tà áo white học tập trò. Ảnh: Hoàng Hà. |
Một vị đạo biểu diễn từng nói: “Tuổi con trẻ tựa như một trận mưa, mặc dầu bị cảm, vẫn mong muốn trở về và để được ẩm thêm thắt phiên nữa”. Ai cũng có thể có 1 thời nhằm ghi nhớ và sẵn sàng thực hiện tất cả và để được thưởng thức lại khoảng chừng thời hạn ấy, cho dù chỉ vô một khoảnh xung khắc. Mùa hè một vừa hai phải là mùa chia ly, tuy nhiên cũng chính là mùa của những hoài niệm.
Bất chợt một ngày cút bên trên tuyến đường không xa lạ năm xưa, nghe giờ ve sầu kêu, nom nhìn những chùm phượng vĩ đỏ hỏn rực, nom những cô cậu học tập trò vô lặn áo white đèo nhau bên trên các chiếc xe đạp điện cho tới ngôi trường, tao lại mong ước một lần tiếp nữa được “tắm” vô trận mưa tuổi tác con trẻ, được hét, được mỉm cười, được niềm hạnh phúc, được con trẻ thơ trong khoảng tay đồng chí, thầy cô bên dưới cái ngôi trường. Những ký ức cơ tựa như một cuốn phim lâu năm vô tận mà mỗi khi chiếu lên, tao tiếp tục chẳng khi nào hiểu rằng đâu là đoạn kết.
Những áp lực đè nén của bài xích đánh giá, những ngày ko nằm trong bài xích teo người một góc cầu hòng không biến thành gọi lên bảng, nụ mỉm cười xanh ngắt của con bạn nằm trong lớp, những vết mực in hằn bên trên cái áo đồng phục và cả những dòng sản phẩm lưu cây bút ghi bộp chộp vô lễ chất lượng nghiệp rồi cũng tiếp tục phát triển thành “những hoài niệm, nhằm nụ mỉm cười còn mãi, lắng bên trên sản phẩm mi, bên trên bờ môi và trong mỗi kỷ niệm xưa” của ngẫu nhiên ai trải đời qua quýt thời áo white.
Xem thêm: Cô gái hóc cả chiếc bàn chải đánh răng khi cố lấy dị vật trong cổ họng
Câu hát “Nếu với ước mong muốn vô cuộc sống này, hãy ghi nhớ ước mong muốn mang lại thời hạn trở lại” tiếp tục vẫn nối tiếp vang dội với xúc cảm vẹn vẹn toàn theo dõi năm mon trong những sự kiện chất lượng nghiệp, như thay cho tiếng tâm sự của từng mới học viên cuối cung cấp. Mỗi khi hè về, những mẩu truyện của “ngày hôm qua” cũng tiếp tục luôn luôn được kể lại vô Mong ước kỷ niệm xưa.
Nguyên Minh
Cảm xúc của chúng ta mặc nghe lại "Mong ước kỷ niệm xưa"?
Bình luận